Thứ Bảy, 16 tháng 2, 2013

lãng mạn hậu hôn nhân

chiều cuối tuần trốn chồng con đi đàn đúm với mấy con bạn thân chấy rận loanh quanh một hồi bông ông trời dở chứng vạch mây ra tè

vào quán ngồi được lúc thì con dở  bạn dở hơi gọi chồng ra đón.đúng là vợ chồng mới cưới dính như keo bẫy chuột, thơ thẩn ngắm mưa ,tự dưng nổi hứng nó bấm mấy gọi cho chồng.

chồng.....alô gọi gì đấy?
vợ............anh yêu.
úi trời......phương ah.
không,vợ anh
vãi,vợ anh hôm nay ra đường không mặc đủ ấm ah?
không ,em đang ngồi một nơi ấm cực.
thế ah, anh tưởng em bị trúng gió,tiếng yêu thốt ra từ miệng em nghe cứ méo mó thế nào ấy. 
méo là méo thế nào?có phải em chưa bao giờ gọi anh là anh yêu đâu,
...ừ.
...anh yêu.
...dạ
....em nhớ anh.
.....anh thu quần áo rồi.
anh đang nói chuyện với ai đấy?em bảo anh là em nhớ anh cơ mà.
ừ...anh nhớ là em dặn anh thu quần áo mafkhoong phải nhắc khéo.
này nhá......em đang có tâm trạng nhá....đừng làm em cụt hứng.
tâm trạng á....?tâm trạng làm sao? à tháng sau mung8_3 chứ gì? rồi rồi ,em thích gì cứ mua anh không ý kiến gì. không phải hỏi ý kiến anh.
em chả thích gì cả.
lạ. thế em gọi cho anh làm gì?
chả làm gì cả,em chỉ nói em nhớ anh thế thôi.
vợ ơi ,anh nói thật trời đang mưa to lắm,đừng bất anh đi đón em nhé,trong cốp xe có áo mưa đấy.
Em có rũ xác ra đây cũng không mượn anh ra đón,thôi nhé cúp máy .ngồi rũ rượi trong quán cafe ,nhớ ngày trước mới quen chồng ra sức lừa để được nghe những từ yêu thương nhớ nhung và luôn nhận lại được anh cũng nhớ em lắm, càng nghĩ càng phát rồ cả người, bực mình mặc áo mưa đi cất tóc, cắt đúng kiểu ngày  trước chồng cứ khen là đẹp và đáng yêu và hăm hở trở về nhà.
về đến nhà, con gái lao ra mở cửa, nhìn thấy mẹ cười hí hí.
...tóc mới mẹ xinh thế
Chồng từ trong bếp phi ra ,tay vẫn cầm cái muôi hồ hởi hỏi?
Đâu tóc mới xinh đâu???
xong khác xa với mình tưởng tượng hắm trợn mắt lên rồi thả một câu phiêu phiêu như gió mùa đông bắc.
Hôm nay em bị điên ah?





Thứ Tư, 13 tháng 2, 2013

tết buồn

Vừa giao thừa được mấy tiếng thôi nó đã gặp sui sẻo rồi,bao năm qua tuy chưa năm nào có một cái tết trọn vẹn bên gia đình ,năm nay lại buồn hơn vì chỉ một thân một mình đến đứa con iu quý nhất cũng không ở bên cạnh như mọi năm nữa mà ngay cả gọi điện thoại cho nó cũng không gặp được ,buồn nên uống chút rượu đâu xuân , một chút thôi vậy mà nó say bởi nó có bao giờ uống rượu đâu, buồn vì cuộc sống của nó quá nhiều ngang trái đáng lẽ ra ở cái tuổi của nó có đầy đủ gia đình tiền bạc cũng như con cái đề huề,nhưng với nó điều ấy chỉ có trong mơ mà thôi ,mà ngay người mà nó gần gũi với nó nhất cũng không hiểu được nó cô đơn buồn tủi đến mức nào,mà chỉ vì có chút hiểu lầm mà cũng không hỏi nó cho ra lẽ , mà tự sâu chuỗi và đánh giá nó theo cảm tính và kết tội nó không nó không có cả quyền giải thích đã bị kết tội rồi,nó đâu buồn về cuộc sống nay lại buồn hơn vì lẽ ra lúc đó nó được nghe những lời iu thương dông viên nó và những lời chúc tốt đẹp của năm mới, thì lại được nghe những lời nói như những mũi dao đâm thăng vào trái tim vốn dĩ đang con chảy máu vì nỗi đau của cuộc đời, nó cảm thấy bị xúc phạm và bị tổn thương lắm. nó không muấn thanh minh hay biện hộ cho mình,mà chỉ hy vọng một lúc nào đó ,người đó có thời gian suy nghĩ lại nó buồn hơn khi người lấy nốt đi những gì người ấy đã dành cho nó những bức hình đó mang giá trị kỉ niệm đã thuộc về nó .nó đau buôn lắm mà không nói được tình ngay lí gian mà anh đâu chịu nghe nó giãi bày đâu Nhưng vì 2 lí do mà lần này nó muấn giải thích,vì khi con trẻ tuổi nó nông nổi và ngang bướng cũng vì chuyện tương tự như thế này mà nó chia tay người iu và vì tuổi trẻ nông nổi nên nó và người iu chia tay không cho người iu cơ hội xin lỗi nên nó không muấn phạm lần thứ 2 đẻ sau này hối tiếc Lí do thứ 2 nó không muấn người ấy vì nghĩ nó như thế mà buồn bực vì nghĩ bị nó qua mặt . nhưng người ấy lại không cho nó giải thích vậy là nó lại chịu thêm ấm ức nữa rồi , và lòng tự nhủ thôi thì chịu mãi vậy rồi chịu thêm chút có sao đâu nhưng sao nó thấy buồn và nặng nề quá cz 1_1al_2013

xin đừng ghen với quá khứ

Xin đừng ghen với quá khứ của em Cái thời đã trở thành kỷ niệm Người ấy là ai, hững hờ hay tha thiết Bởi vì đâu phải rẽ khác ngả đường Xin đừng hỏi khi người ấy yêu em Em có hạnh phúc như bên anh hiện tại Người ấy và em dạo chơi đâu mỗi chiều thứ bảy Lối phố nào thuở ấy vẫn thường qua Xin đừng giận hờn, đừng trách móc vu vơ Mọi điều xưa cũ đã ngủ yên rồi đấy Em giờ là của anh, một điều đơn giản vậy Trăn trở làm gì cho nhói xót lòng nhau Xin đừng bắt em nhớ lại thuở ban đầu Khi chưa có anh em vẫn là kẻ khác Phi lý làm sao khi cân đong hạnh phúc Với chỉ một điều chỉ còn là xót xa Xin hãy quên đi nỗi ám ảnh xưa giờ Đừng kết tội cái thời mình vẫn còn xa lạ Để trái tim em đừng cồn lên bão tố Mà suốt đời thanh thản đập vì anh

Thứ Hai, 14 tháng 1, 2013

con là niềm hạnh phúc , là niềm tự hào của mẹ

David iu của mẹ Vậy là mẹ đã xa con 2 tháng rồi con nhỉ,từ lúc con lọt lòng con chưa phải xa mẹ,lần này mẹ phải xa con cũng vì tương lai của con mà thôi ,chứ thực lòng mẹ không muấn con xa mẹ,bởi con đã thiếu tình thương của cha mẹ không muấn con thiệt thòi hơn nữa , nhưng mình là người việt nam ,con phải biết tiếng việt nam ,vì sau này con vẫn phải về quê hương của mình con biết không. vì thế 2 mẹ con mình tạm thời xa nhau một thời gian con nhé Mẹ rất tự hào vì con .vì con là đứa trẻ ngoan ngoãn và thông minh và rất hiểu chuyện tuy còn nhỏ nhưng mẹ không ngờ con có nhưng nhận thức già trước tuổi của con rất nhiều, con đã hiểu được những điều mẹ nói và rất thương mẹ , mẹ tự hào vì con,mới 5 tuổi mà con đã biết tiếp thị cho mẹ đấy. đưa con đi bơi va chơi với chúng bạn thấy mẹ bạn tây làm móng tay con đã biết nói mẹ con cũng làm móng tay của hàng ở quảng trường bà đến mẹ tôi làm cho mẹ làm rất đẹp,khi bà nói lại ,mẹ tự hào và hạnh phúc lắm, ai gặp con cũng khem con ngoan va thông minh, con về việt nam lúc 6 tuổi mẹ đưa con tối lớp để làm quen và dự định cho con học mẫu giáo 1 năm rồi mới vào lớp 1 vì con tiếng việt con chưa nói sõi thì làm sao theo học được ngay ,ngày đầu tối lớp con vui vì nhiều bạn bè,nhưng con buồn vì không biết nhiều tiền việt để nc với bạn có đôi khi con muấn nói gì đó nhưng không nói được cứ nửa tây nửa việt làm các bạn ngạc nhiên va cười con rồi mất mấy hôm con không chịu nói mà chỉ nghe các bạn nói, thấy con buồn và như thế mẹ rất lo lắng ,vậy mà chỉ vài hôm con đã hòa nhập được với bạn bè, và sau gần 3 tháng cô giáo bảo con thông minh và có thể vào lớp 1 không cần phải học lại mẫu giáo mẹ mừn vui lắm con biết không, lúc đầu dự tính của mẹ là đưa con về và sẽ ở lại việt nam cùng con 2 năm để con quen va kèm cặp con, nhưng con đã hòa nhập với cuộc sống nhanh hơn mẹ nghĩ rất nhiều vậy mẹ yên tâm quay sang sớm và cả 2 mẹ con cùng cố gắng 1 thời gian con nhé , mẹ thực sự hạnh phúc vì con ,mẹ iu và nhớ con rất nhiều con biết không? czech_14_1_2013